Lâm Ánh Yên đưa Dương Triết Phàm về nhà, hắn vừa vào cửa chính, bên ngoài liền có người gọi cửa, khiến cô giật thót mình, nhìn ra:
_ Yên Yên, mẹ con đi làm rồi sao?
_ Dạ, dì tìm mẹ con có chuyện gì ạ?
_ Mẹ con đặt cái này ở chỗ dì, có dịp nên ghé qua. Con lấy luôn cho mẹ con đi!
Lâm Ánh Yên với tay ra hàng rào, nhìn món đồ trong tay mình, cô không khỏi bất ngờ, vội giấu vào người, nhìn người phụ nữ kia, ngượng ngùng nói:
_ Con cảm ơn dì, dì về thong thả!
_ Ừm, dì về đây!
Lâm Ánh Yên đợi người rời đi, mới nhẹ nhàng đi vào nhà. Túi đồ cũng giấu phía sau lưng.
Dương Triết Phàm khó hiểu đi đến, ngó nhìn ra phía sau cô, nhíu mày hỏi:
_ Cái gì vậy? Không bị phát hiện chứ?
_ Không có, em đi cất giúp mẹ đây, anh ngồi chờ em chút!
_ Được!
Dương Triết Phàm nhún vai, cũng không muốn quan tâm lắm mấy chuyện của phụ nữ! Hắn đi đến ngồi xuống sofa, ngó mắt nhìn khắp căn nhà, rồi tự nhiên rót nước uống.
Lâm Ánh Yên cất đồ xong quay lại, ngồi phịch xuống cạnh Dương Triết Phàm, quan tâm hỏi:
_ Anh đã ăn sáng chưa? Em làm bữa sáng cho anh nha?
_ Anh phụ em.
_ Được, vào đây! Hôm qua mẹ mua rất nhiều đồ ăn để trong tủ lạnh, phòng khi đói có thể tự làm ăn! Anh muốn ăn gì?
Lâm Ánh Yên mở tủ lạnh, ngồi xổm xuống nhìn vào trong,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-vi-sao-chieu-sang-cuoc-doi-anh/2986506/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.