Quốc Dũng lái xe đưa Hạ Vi quay về.
Lúc cô bước xuống xe đã hơi choáng váng một chút, nhưng cố gắng không muốn làm phiền người của Hàn Kỳ Đông.
Chỉ cần về nhà, ngủ một giấc sẽ ổn.
Căn hộ của cô ở tầng sáu, khi bấm thang máy thì phát hiện thang máy đang bảo trì.
Không phải là xui xẻo như vậy chứ, đứng còn không vững lại phải theo thang bộ sáu tầng sao?
Hạ Vi lấy điện thoại ra muốn xem thời gian thì phát hiện điện thoại đã cạn nguồn.
Bỗng dưng cô cảm thấy cô đơn quá.
Cô không biết bản thân đang say hay vì cơn sốt đang cuồn cuộn bên trong cơ thể mà cô cảm thấy rất đau, hai hốc mắt bỗng chốc lại đỏ hoe.
Cô không lên cầu thang, đi ra ngoài muốn hít thở không khí.
Hạ Vi nhìn bản thân mờ ảo qua tấm gương phản chiếu, cô sao có thể đẹp bằng cô gái bên cạnh anh.
Tủi thân, cô đơn, bị người ta từ chối tình cảm… điện thoại cạn nguồn.
Hạ Vi muốn tan biến trong cái xã hội không hề nhẹ nhàng với cô.
Vì quá khát, Hạ Vi mua vài lon bia lạnh.
Cô khui một lon, đưa lên môi thì bị một bàn tay ngăn lại.
"Cố sư huynh." - Cô có chút bất ngờ, anh ấy làm gì ở đây?
"Uống cái này đi." - Cố Cao Lãng đưa cho cô một ly trà sữa nóng.
Cô nhận ly trà sữa nóng uống một hơi, đúng là khiến tinh thần thoải mái đôi chút.
Cô và Cố Cao Lãng đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-tinh-yeu-cua-anh/2961921/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.