Hôm nay là ngày cuối tuần nên Hạ Vi không phải đến công ty.
Hiện tại cô đang ngồi ăn sáng cùng Cố Cao Lãng trong căn hộ của mình.
Thật ra Hạ Vi cũng nhạt miệng không nuốt nỗi dù Cố Cao Lãng cố tình nấu cháo cho cô dễ nuốt.
Chuyện hôm qua khiến hiện tại cô không dám đối diện với anh.
"Cố sư huynh, anh cũng ăn đi."
Hạ Vi đẩy chén vẫn còn nóng hổi, khói bóc nghi ngút về phía Cố Cao Lãng, cũng vì cô hồ đồ mà tình huống hiện tại quá khó xử.
"Nhìn em tốt hơn hôm qua một chút rồi, sống một mình lại không biết tự chăm sóc mình, em khiến anh rất lo cho em."
Hạ Vi chỉ hơi cười:"Em đã lớn rồi… vả lại cũng chỉ là bệnh vặt thôi. Ngày xưa sống ở nước M, em cũng sống một mình quen rồi."
Cô Cao Lãng gật đầu:"À, anh có chuẩn bị cho em một món quà."
Hạ Vi nhìn một chiếc hộp quà mà Cố Cao Lãng đưa về phía cô.
"Quà sao? Nhân dịp gì vậy sư huynh."
Cố Cao Lãng thở dài, cô gái nhỏ trong lòng anh gặp phải chuyện gì, mà ngay cả sinh nhật của cô, cô cũng không nhớ.
"Hôm nay là sinh nhật em."
Hạ Vi lúc này mới sực nhớ, cô nhìn ngày tháng hiện trên điện thoại mới nhận ra… vậy mà cô lại quên mất.
Tiếng chuông cửa lại reo lên, Hạ Vi ngẩn người một chút, hôm nay lại có nhiều khách ghé thăm.
"Chúc mừng sinh nhật chị."
Bên ngoài là Gia Hân và Hàn Kỳ Đông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-tinh-yeu-cua-anh/2961918/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.