Trưa thứ Năm, trên sân vận động thời tiết oi bức, lại vừa chơi bóng xong.
Tổng Tư, Châu Tề chuẩn bị đi mua trà sữa, Trần Thuật ngồi dưới giá bóng rổ chống tay lên gối nghịch điện thoại, trông có vẻ rất nhàn nhã.
Hứa Gia Nghiệp nằm dưới đất chơi game.
Tống Tư mồ hôi đầm đià. Cậu ta kéo áo lên, quạt quạt cho mát nói:
"Đi thôi, A Thuật cùng đi mua trà sữa đi, khát khô cả họng rồi."
Trần Thuật không buồn ngước mắt lên nhìn, thờ ơ nói: "Không đi."
Châu Tề nghe thấy liền ngồi xuống bên cạnh Trần Thuật cười hì hì: "Nếu A Thuật không đi, vậy thì tôi cũng không đi."
Tống Tư cau mày: "Vãi, không phải đấy chứ, sao các ông lười vậy? Thời tiết này mà uống cốc trà sữa mát lạnh có phải là đã không."
Châu Tề ngồi xổm xuống đập đập bóng, nhân tiện chế nhạo cậu ta: "Ai giống ông suốt ngày thích uống cái thứ ngọt chết đi được ấy, tự đi mua đi."
Tống Tư nhăn nhó: "Đừng mà, đi một mình chán lắm."
Châu Tề chợt ném quả bóng rổ cho cậu ta: "Ông là con gái hay sao mà mua cốc trà sữa cũng bắt cả đống người đi cùng."
Tống Tư nhanh tay lẹ mắt đỡ lấy quả bóng.
"Không đi thì thôi, ông động tay động chân làm gì."
Trần Thuật không bận tâm tới bọn họ.
Trước đó cậu nhắn tin hỏi An Tĩnh đang làm gì. Bây giờ đang uể oải ngồi đợi cô nhắn lại, hai mắt chốc chốc lại nhìn vào màn hình điện thoại.
Điện thoại rung lên, cậu cụp mắt nhìn.
"Em đang mua trà sữa."
Trần Thuật nảy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-tieu-tien-nu-cua-anh/471576/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.