Sáng hôm sau...
Lạc Vỹ vừa tỉnh ngủ đã nghe bên ngoài có tiếng cãi vã, với cái tính hóng hớt cậu liền vọt tới bên cửa kính để xem.
"Chuyện gì vậy?" Tề Dật lạnh nhạt bước tới bên cạnh Lạc Vỹ.
"Anh xem đi." Lạc Vỹ vui vẻ nói.
Lúc này bên ngoài những người sống sót ở khu A đang cự cãi với đám quân đặc chủng.
"Các anh bảo không đem chúng tôi ra ngoài là ý gì?" Thím Tần tức giận nói.
"Bọn tôi chỉ có nhiệm vụ thăm dò nơi này, các người có thấy ai tới cứu người mà sơ sài như bọn tôi không?" Bên phía nhóm quân đặc chủng lên tiếng.
"Vậy các người không biết báo cáo cho chính phủ điều người tới cứu chúng tôi sao? Tiền lương của các người điều do chúng tôi đóng thuế mà ra, ăn biết bao nhiêu tiền rồi lúc cần các người lại trốn tránh trách nhiệm."
"Đánh bọn họ đi, dù sao họ cũng đâu giúp chúng ta."
"Đánh bọn họ."
"Đánh."
Đám người chung cư định tiến lên đánh người thì Lăng Vạn cầm súng chỉa về phía họ cảnh cáo: "Các ngươi đây là đang giả ngu hay ngu ngốc thật, bây giờ bên ngoài đã sớm thuộc về đám zombie, nếu các người muốn đi, tôi liền quăng các người ra đó."
"Cái này..."
Nghe sẽ bị quăng ra bên ngoài ai nấy liền rụt lại, thêm phần 20 người nhóm Lăng Vạn điều có súng, đám người chung cư cũng không dám tiến lên.
"Toàn một lũ tham sống sợ chết, các người nên biết nơi các người đang ở là nơi an
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-tat-ca-voi-toi/3415010/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.