" Lại trốn học nữa hả !"
Cậu có chút bất ngờ khi anh nói câu đó nhưng cậu có thể chắc chắn là cái tên Bảo Tuấn này cũng hay trốn học.
" Ở trường chán ngắt toàn cho học mấy thứ chỉ dành cho con nít thôi ." Cậu cũng rất hay trả lời mẹ như vậy vì đây là sự thật mà.
" Ba còn không hiểu con nữa à. !"
" Ông làm sao mà hiểu được tôi !" cậu nói nhỏ chỉ đủ cho mình cậu nghe thấy.
" Tự về trường hay là ba cho người đưa con đến trường. "
" Hôm nay con mệt không đi học !"
" Thôi vậy ở đây chơi đi ba có việc ra ngoài !"
" Vâng !"
Nói rồi anh đi ra ngoài nhưng dường như anh đang nghĩ ngờ gì đó.
Anh đi vào văn phòng trợ lý
" Lão ..... !" Nhật Nam thấy anh thì lên tiếng chào nhưng chưa kịp nói hết câu đã bị anh chặn
" Mở camera giám sát phòng tôi !"
" Vâng lão đại !" Mặc dù Nhật Nam có rất nhiều câu hỏi nhưng không giám mở miệng chỉ lẳng lặng làm theo.
Anh có chút nghi ngờ về cậu nhóc lúc nãy mặc dù cậu giống y đúc con trai anh mọi người có thể sẽ không nhận ra nhưng anh thì khác. về ngoại hình thì chắc chắn nhìn giống hệt như con trai anh nhưng về lời nói của cậu nhóc lúc nãy lại không giống con trai anh lúc nào. Lời nói của cậu vào thẳng vấn đề còn nếu là con trai anh cậu phải vòng vo chán thì mới nói sự thật.
Anh nhận ra điều khác thường này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-tat-ca-doi-voi-anh/1790695/chuong-53.html