Buổi sáng hôm sau, A Nguyệt tỉnh giấc, cô vui vẻ tung tăng đi vào nhà vệ sinh như thường lệ nhưng tầm năm phút sau thì đi ra ngay, cô tung tăng chạy nhảy ra khỏi phòng, đôi mắt dáo dác nhìn xung quanh, thấy ông đang luôn tay luôn chân bận rộn bày hoa ra, cô cũng đi tới.
" Ông, chào buổi sáng"
Ông đang làm thì nghe tiếng cô mới ngẩn đầu lại, thấy cô đang chạy nhảy tới chỗ ông
- " Chào buổi sáng A Nguyệt"
- " Để con phụ ông một tay "
- " A Nguyệt ngoan quá, ông cảm ơn con "
Hai ông cháu bận rộn trước cửa, người thì sắp hoa người thì khiêng nước cho vào mấy cái sô, nhìn thì có vẻ cực nhọc nhưng trên gương mặt của hai người đều là nụ cười. Khung cảnh vui vẻ này không được diễn ra lâu thì
" Ông, anh con đâu, sau nãy giờ con không thấy hay ông kêu anh con làm việc vặt gì à "
Ông nghe A Nguyệt nhắc tới anh thì ngừng lại mọi động tác, im lặng một lúc thì thở dài một cái
" Anh con, nó đi rồi"
A Nguyệt không hiểu ông đang nói gì, nên thắc mắc hỏi lại ông, trong giờ khắc này không hiểu sao cô lại có một linh cảm chẳn lành, tìm cô bất giác đập nhanh, từng nhịp đập cô đều có thể nghe thấy. Cô gấp gáp hỏi ông, chỉ trực chờ có được đáp án
" Anh con đi? Đi là đi đâu ông, có phải có chuyện gì đó xảy ra rồi phải không? Ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-tat-ca-cua-anh/3599502/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.