Mọi chuyện cứ thế diễn ra, thấp thoáng đã qua ba ngày, hôm nay là ngày ông về, A Nguyệt sáng ra đã hứng khởi, tay chân cũng nhanh hơn khi phụ Nhật việc nhà, anh thấy cô vui vẻ vậy cũng bất giác vui theo, mọi chuyện trong nhà cứ thế được anh em sắp xếp ngọn ngàng đâu ra đấy, anh cũng chuẩn bị cơm nước từ trước để đợi ông về nhà. Bên ngoài bất chợt có tiếng động, hai anh em nghe thấy thì hướng mắt ra cửa, một ông cụ đầu tóc đã có màu muối tiêu, bước vào nhà, hai anh em vừa nhận định được là ai liền ngay lặp tức ban thẳng ra, đặc biệt là A Nguyệt mắt đã sáng ngời nhào vào lòng người đàn ông đó
"Ông ơi, mừng ông về nhà"
Ông cụ đó không ai khác chính là ông của A Nguyệt, ông thấy cô nhào vào lòng mình thì vui vẻ, tay cũng theo thói quen mà xoa đầu cô nở nụ cười tươi
" Ừ, ông về rồi, mấy đứa ở nhà có ngoan không đó?"
A Nguyệt cười" hì hì " rồi nhìn qua hướng anh đang đứng gần đó nhìn hai ông cháu, anh lắc đầu rồi tiến tới nhận lấy cái cặp ông đang xách
" Ông yên tâm, chuyện trong nhà đều ổn thỏa cả, anh của đã khỏe hơn chưa?"
Anh xách cặp cho ông đi vào trong,ông và A Nguyệt cũng nối bước theo sau, ông nghệ anh nói thế thì dùng ánh mắt nghi ngờ nhìn anh rồi tới cô
" Thật sự không có chuyện gì?"
Ông nghiêm mặt nhìn thẳng vào đôi mắt anh, từ nãy tới giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-tat-ca-cua-anh/3599501/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.