Hai anh em trên đường về, A Nguyệt vui vẻ nắm tay anh, vừa đi vừa cười nói, cũng không quên hỏi anh về anh Minh như thế nào, dù sao anh trai cô khác hơn những người khác, để cô nhận định anh như vậy cũng là suốt những thời gian qua ở chung một nhà, cô cảm thấy anh rất ít nói và nhạy bén đã vậy cái gì anh cũng biết, rõ là anh trai hình như lớn hơn cô thôi nhưng theo ông anh vẫn là một đứa trẻ. Cô lúc này nhìn sắc mặt anh mà lựa lời, cũng như thăm dò xem ấn tượng của anh với anh Minh như thế nào.
" Anh ơi, anh thấy anh Minh thế nào ạ"
A Nguyệt ngoan ngoãn nhìn anh đôi mắt còn chớp chớp một chút, tay đang nắm anh thì kéo anh nhẹ một cái, nghe cô bé hỏi lại trưng ra bộ mặt thỉnh cầu, anh lắc đầu nhẹ một cái rồi nở một nụ cười dịu dàng với cô nói:
" Sao em lại hỏi anh như thế! "
A Nguyệt bối rối nhìn anh, ái ngại cười cười không quên sờ mũi một cái nói:
" Em, em muốn anh cũng có bạn, nên hỏi anh xem anh thấy anh Minh thế nào! Em muốn hai người làm bạn với nhau "
Nghe A Nguyệt nói thế thì bật cười, nụ cười không giấu được nên cô chú ý, cô biết cô hỏi anh như vậy có hơi kì thiệt nhưng anh cũng đâu thể cười chọc quê cô như vậy chứ. Cô nhìn anh hai má phồng to, miệng hơi chu một chút rõ là đang giận nói:
" Ai cho anh cười,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-tat-ca-cua-anh/3599493/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.