Nhiên tức giận ném túi vịt xuống nền nhà bật khóc tức tưởi, Quân nói sao? Tốt nhất cô và anh đừng bên nhau nữa, thật sự không thể nào tin rằng anh có thể nói ra những lời thế này. Nhiên khóc chán chê liền cảm thấy bản thân thật ngốc nghếch. Từ lúc nào cô lại biến thành một người con gái yếu đuối ngu xuẩn đến thế này? Tại sao chỉ vì Nga trở về cô lại biến thành con người tự ti hèn nhát như vậy? Cô không tin Quân? Hay cô đang không tin chính bản thân mình? Vì những lời nói của chị ta mà cô và anh cãi nhau liệu có đáng liền vội vàng đứng dậy, vào nhà vệ sinh rửa mặt rồi lấy máy gọi cho Quân. Dạo này hai người đã đi quá xa mọi vấn đề, thật tâm cô không muốn mọi chuyện thành ra thế này. Trái tim cô cảm thấy đau đớn vì ngay đến cả một lời giải thích Quân cũng không chịu nói, nhưng dẫu sao cũng là do cô nóng nảy bồng bột thiếu kiềm chế nên mọi chuyện mới thành ra thế này. Quân nói đúng, không chỉ cô cảm nhận thấy anh thay đổi mà cô còn tự thấy bản thân mình thay đổi thật rồi. Có lẽ hai người cần bình tĩnh ngồi lại để nói chuyện với nhau. Đầu dây bên kia không nghe máy, cô gọi lại một cuộc nữa vẫn không nghe. Nhiên ấn tiếp nút gọi thêm đến cuộc thứ ba, thứ tư, thứ năm vẫn chỉ nhận lại tiếng chuông lạnh lùng thế nhưng cô không bỏ cuộc gọi đến mức phát điên muốn ném điện thoại anh vẫn không hề nghe máy. Trong lòng cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-sinh-menh-cua-anh/1404608/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.