Sau khi Chu Linh nghe dặn dò xong thì xe của Dương Thành đã đến.
Phía trên là tài xế cùng với thư kí Trần. Dương Thành cùng Chu Linh ngồi phía sau.
Sau khi Chu Linh lên xe thì luôn cố gắng giảm mức độ tồn tại của mình xuống mức thấp nhất.
Đương nhiên cũng tận lực không chú ý đến Dương Thành đang ngồi kế bên.
Nhưng có vẻ như cô không được như ý muốn.
Có lẽ là do bị khiếm khuyết về thị giác cho nên các giác quan khác đều nhạy bén đến bất thường thì phải. Nhất là thính giác và khứu giác.
Mặc dù cô đã cố gắng không chú ý nhưng vẫn vô thức nghe thấy những âm thanh xoàn xoạt do Dương Thành xem tài liệu tạo ra.
Mà quái lạ, những âm thanh này không những không làm cô khó chịu màu nó còn như một khúc hát ru nhẹ nhàng mang tới cho cô một cảm giác an tâm.
Mà có một điều mà cô vẫn còn băn khoăn... đó là tại sao anh ta không đọc những tài liệu đó ở nhà đi mà lại mang lên xe đọc nhỉ?!?!
Chẳng lẽ giống cô lúc trước đến lớp rồi mới học bài cũ...!
Nghĩ vậy mà cô khẽ cười một tiếng...
Dương Thành liếc cô một cái... Không biết đồ phiền phức này lại nghĩ ra được quỷ kế gì rồi... Phiền phức...
Nhưng anh cũng không nhìn lâu rồi quay lại bản báo cáo biến động giá cổ phiếu hôm nay của tập đoàn Dương thị mà thư kí Trần vừa đưa cho anh sáng nay.
Nửa tháng trước giá cổ phiếu của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-phien-phuc-cua-toi/2413160/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.