Lặng lẽ lau mồ hôi lạnh trêи trán, Hoàng Sa mỉm cười nói: “Công việc bận rộn không có thời gian, mong chị Diêu Linh không trách.”
“Trách cái gì mà trách a, tôi lo cô còn không hết, … A? ngay cả cách ăn mặc của cô cũng thay đổi rồi nha.” Diêu Linh xua tay, trang phục gợi cảm tới không còn gì để che đập vào mắt cô.
Hoàng Sa khẽ liếc nhìn Diêu Linh rồi nhanh chóng dời mắt đi.
Mô phật cặp ngực cấp D kia thật khủng bố mà! Bạch Cẩn bên kia cũng cúi gầm mặt xuống bàn, còn khẽ ho khan mất tự nhiên.
Y thực chán ghét nữ nhân tự xưng Diêu Linh này, phải biết là y rất quý trọng thời gian được ở bên Tiểu Sa a!
“Tôi đi làm, cần mặc trang phục lịch sự một chút, trước kia khiến chị chê cười rồi.” Hoàng Sa trả lời, cẩn thận cắt một miếng thịt bỏ qua dĩa Bạch Cẩn, thấy y kinh ngạc xen lẫn vui sướиɠ thì mỉm cười đáp lại.
Làm như Diêu Linh không biết mình gây khó chịu, còn cố gắng ưỡn cặp ngực khủng bố lên, hăng hái nói: “Tôi xem Tiểu Sa còn hơn chị em trong nhà, một chút chuyện này không đáng nhắc tới nha.”
Thấy ánh mắt Diêu Linh cứ đảo qua đảo lại trêи người Bạch Cẩn, cô khó chịu nhíu mày, gượng mỉm cười: “Anh ấy tên Bạch Cẩn, là bạn cùng công ty với tôi.”
“Thì ra là bạn,… Tôi biết chắc là cô không dễ dàng từ bỏ anh Vũ mà.” Diêu Linh dời mắt từ Bạch Cẩn sang Hoàng Sa.
Cô ta có chút khinh thường cái mặt hàng tầm thường tên Bạch Cẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-nu-vuong-toi-nguyen-cui-dau/4602950/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.