Mới sáng sớm, cảm nhận thấy có người vào nhà, nữ quỷ cũng đã sắp xếp sách vở vào cặp xong, nên trực tiếp ra phòng khách bật đèn lên.
Không ngoài dự đoán, một cô bé trạc tuổi đi vào nhà, trên người quần jeans áo phông, đeo cái túi sách nhỏ xinh xinh.
- Chào cậu!
Nữ quỷ tự giác mỉm cười. Dù sao ta nên tỏ ra thân thiện với đối tượng cùng nhà.
Con bé kia nhuộm tóc tím, làm xoăn nhẹ, buông xõa, mặt trang điểm thấy rõ, quay ra nhìn nữ quỷ, lạnh giọng:
- Bẩn quá, đi tắm đi!
Xong thì thẳng thắn đi về phía phòng mình. Nữ quỷ ngây người ra. Gì thế? Vậy là bơ mình luôn à? Nhìn lại chính mình... Mẹ kiếp, quên chưa thay quần áo. Thảo nào bị mắng là bẩn. Nhưng nghĩ kĩ, con bé này lúc chết cũng vậy, đến trường ko thấy ai kêu ca, giờ lại bị mắng là bẩn có vẻ vô lý...
Mặc quần áo xong xuôi, nữ quỷ chạy ra hỏi cô bé nãy:
- À cậu, cậu có biết tiền để đâu ko?
- Hử?
- Tớ cần mua đồ ăn.
Con bé ngây ra một lúc:
- Cậu chưa ăn à?
-...Ừ.
Con bé cũng không hỏi nhiều nữa mà đi vào một phòng nọ lấy ra một ví tiền:
- Đừng quên nữa.
- A cảm ơn. Mà này, tối qua cậu đi đâu vậy?
- Tao đi đâu liên quan gì mày!
Tự dưng con nhỏ gắt lên, rồi lại nhẹ giọng:
- Tớ hứa với dì chăm sóc cậu rồi, đừng bỏ đói nữa. Hôm nay cậu đi xe với tớ đi.
Gật đầu. Cái con bé này trong thời kỳ phản nghịch thái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-nu-quy/94957/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.