Sau giờ ra chơi….
Tôi uể oải mở sách. Người tôi cứ có cảm giác mỏi nhừ. Tôi ụp mặt xuống bàn, định đánh tiếp một giấc.
Hàn quay xuống (cậu ta được xếp chỗ ở bên cạnh Ảnh, tức là ngồi xéo tôi và ngồi thẳng với Kiên á),khều khều tôi “Ê này, cậu bị sao vậy???”
“Ưm, tớ không sao!!” Tôi xoa xoa đầu, thật chóng mặt
“Thế nào lại không sao, mặt cậu tái mét rồi kìa, mau xuống phòng y tế đi”
Tôi gạt tay “Tớ chỉ hơi chóng mặt, ngủ một giấc là không sao rồi”
Cậu ta bỗng đưa mắt lo lắng nhìn sang Kiên, vì tò mò tôi cũng nhìn xem thì thấy cậu ta cũng đang lo lắng nhìn tôi
“Cậu không sao thật chứ, tớ đưa cậu xuống phòng y tế nhé” Kiên ái ngại hỏi
“Ưm, tớ không sao, đừng lo lắng cho tớ, cứ học đi, chốc nữa là hết ấy mà” tôi mỉm cười
***
Cố gắng mãi tôi mới vượt qua được năm tiết học, cơ thể tôi lúc này uể oải đến cực đỉnh. Tôi đứng dậy, định chuẩn bị cho tiết ngoại khóa thì bỗng xây xẩm hết cả mặt. Tôi sắp té xuống thì có một vòm ngực rộng lớn nhanh chóng đỡ lấy tôi
“Để tớ đưa cậu xuống phòng y tế” Cậu ta lo lắng nói rồi nhanh chóng bế tôi lên
Tôi định nói với cậu ta không cần thì mắt tôi bỗng tối sầm, tôi cứ thế mà ngất đi….
***
Khi thấy nó ngất trong vòng tay mình, Kiên gần như sợ hãi đến mất tự chủ. Hắn nhanh chóng đưa nó chạy như bay xuống phòng y tế. Nhìn khuông mặt nó trắng bệch và càng ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-nu-hoang-trai-tim-anh/117964/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.