Nó và mình, trong phòng phụ phía Nam. 
-"Can đảm ghê nhỉ, còn dám ra đây nói chuyện với tao!" 
Mình mỉa nó. 
-"Mày định làm gì? Thích gì, nào?" 
-"Mày biết cái giá của những đứa chơi xấu tao? Mày thừa biết?" 
-"Ừ, tao biết ... sao, mày định xử tao như bọn nó? Mày định làm gì đây? Sai mấy thằng đệ của mày đánh tao bầm dập? Hay tự tay mày xử tao, ngay bây giờ? Vậy mày nghĩ tao không có khả năng sai đầu gấu đánh bầm dập mày chắc?" 
-"Có giỏi thì làm đi!" 
-"Nói thật, vì mày, chỉ vì mày là bạn thân thôi, nếu không thì... vì mày mà tao đã bao đêm mất ngủ, trước ngày cưới một tuần, cứ mơ thấy cái mặt mày là tao lại phát hoảng, nhưng thực sự, dù sao cũng phải đối mặt, đằng nào mày cũng biết, đã tới nước này thì tao cũng đ... sợ gì nữa, nào, giờ muốn làm sao?" 
Thái độ của nó, dửng dưng, thản nhiên...khiến mình đau nhói. 
-"Ở đây, trong tao còn có một sinh linh bé bỏng, mày thích thì giết cả hai luôn đi! Để xem anh An có tha ày không..." 
BỐP! 
Mình tát nó, kể cả khi xem bức ảnh siêu âm ấy, mình đã từng thấy rất dễ thương, đã từng thấy đáng yêu...nhưng giờ đây, thấy mặt con mẹ nó, chỉ muốn băm vằm. 
BỐP! 
Nó tát lại mình. 
-"Tưởng mày là giảng viên thì không xử sự như tao? Tưởng giảng viên sẽ không là hồ ly, không làm người thứ ba chứ?" 
Mình cười. 
-"Câm miệng!" 
-"Sao? Cái tiếng học thức cao quý của mày, đem cho chó gặm đi..." 
-"Nguyệt, tao nể mày lắm rồi đấy. Đã thế 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-nha/36255/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.