Về quê thì đâu dám để lộ gì, ba chị em nói chuyện linh tinh thôi, chủ yếu là bà Nga và con Hạnh kể lể báo cáo, hai người đó ở xa nên ít về thăm nhà.
Ba con vịt trời về chuồng, nhà ồn ào hơn cái chợ vỡ. Đúng là chẳng ai thương con như ba mẹ, hai cụ người róc mía, người bóc hạt dẻ cho chị em mình, rồi ngồi nghe chăm chú, chẳng thấy kêu đau đầu gì cả.
Thỉnh thoảng bà Nga lại lén lút ra ngoài nói chuyện điện thoại, nghi lắm.
-“Làm gì mà vụng trộm thế, bà có người yêu à?”
-“Yêu đương gì, vớ vẩn.”
-“Già khắm khú rồi còn ngại, yêu chứ có phải trộm đâu?”
-“Nói nhiều, ra nhà thím Lan đầu ngõ mua ít bò khô đi, tối vừa ăn vừa xem phim.”
Mịa con mụ này, đánh trống lảng nhanh thế. Thôi kệ vậy, mình chuyển giao trách nhiệm cho cái Hạnh, con bé dạ ngoan ngoãn.
-“Tao sai mày chứ sai nó à?”
-“Bà chị nóng nảy gớm, có gì khác nhau đâu. Hạnh mày cứ đi đi, kệ bà ấy.”
-“Thích ăn đòn hả, giờ mày nói tao nghe, con chị đây có sai được mày nữa không?”
Bà này hôm nay dính bả rồi, tự dưng rồ rồ lên. Mãi mới có dịp mấy người tụ họp, mình đếch thèm cãi nhau nữa, nín nhịn cầm ví.
Ra tới đầu ngõ mới phát hiện, thì ra, cái gì cũng có nguyên do của nó. Cách nhà mình tầm vài mét, là con xe Lykan quen thuộc, đứng tựa vào xe, cũng là một người hết sức quen thuộc.
Thực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-nha/3094156/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.