-“Khiếp cái con kia, ăn với chả nói, nhìn chẳng xứng với thằng người yêu nó chút nào, sớm muộn cũng bị bỏ…” 
Tiếng một bà bác gần đấy, mình cứng đờ người luôn. 
Việc như vậy cũng chẳng phải mới gặp lần một lần hai, cái cách ăn nói của mình những lần vô tình để người ngoài nghe lọt tai thì bị ném đá không ít. 
Nói từ vô tình, bởi lẽ mình chỉ nói kiểu ấy, với chính mình, với những người cùng tư tưởng, cùng lối sống. Tất nhiên rồi, điên à mà nói như vậy trước mặt các vị phụ huynh, khách khứa hay cháu chắt nhỏ tuổi, mình đâu có ngu tới mức đó. 
Nhớ có năm phong trào blog nổi lên, mình cũng ăn theo lập một cái như dạng nhật kí, thỉnh thoảng có chuyện buồn vui vào giải toả, làm vài câu cảm thán, để mai sau già rồi, vừa ngồi nhai trầu móm mém, vừa xem lại cho vui. 
Rõ ràng mình đã viết ngay phần trang chủ một cái giới thiệu rất hoành tá tràng, đại loại là, tại hạ là đối với việc ăn nói rất thô thiển, ngôn ngữ không được lịch sự, các hạ nào là người nghiêm túc thì không nên lượn qua hoặc kết bạn giao lưu. 
Đấy, cảnh báo thế rồi đấy, thế đếch nào mà rất nhiều người nhảy vào đọc rồi chửi mình mới sợ chứ, thái độ của họ, cay nghiệt cực kì luôn. Lại còn cái gì mà tôi làm nông trồng lúa tôi cũng không nói năng như bạn, đọc lời lẽ của bạn như nhai rơm ý, bạn mà không sửa đi bạn không thể trở thành bloger đích thực được 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-nha/3094127/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.