Sáng hôm sau, được ăn bát cháo nhạt thếch, dở tệ như bát cháo ăn lúc say rượu. Nghi lắm mà, mình hỏi. 
-“Cháo anh nấu à?” 
-“Không, mua ngoài chợ đấy!” 
Rõ ràng là thấy tai đỏ, mà mặt mũi lại tỉnh bơ mới vãi. 
-“Thật không?” 
-“Thật chứ dối làm gì, ai rỗi hơi đâu mà đi nấu với cả nướng!” 
-“Hàng quán làm ăn thế này thì chết, mất hết khách, nhạt hơn nước ốc…” 
Hắn thử một thìa, tự động nhè ra, mặt có vẻ rất tội lỗi. 
-“Đừng ăn nữa, mua cái khác…” 
Mình giật lại, húp một mạch hết luôn. 
-“Các cụ bảo ăn nhạt tốt cho sức khoẻ, lần sau cứ mua ở hàng này đi!” 
Hắn khẽ cười, đỡ mình nằm xuống, đúng lúc ấy, đàn em đàn út của mình ùa vào như cái chợ vỡ luôn. 
-“Nguyệt, làm sao không Nguyệt?” 
-“Sáng nay tôi nhận được tin nhắn mà sốt hết cả người, cả nhóm có mỗi một con giống cái, bà đi mất thì bọn tôi biết sao?” 
-“Mày phủi phui cái mồm, cũng tại chị đó, cả lũ say khướt thì ở luôn trong quán đi, bày đặt về làm cái gì?” 
-“Ôi chúng mày cứ làm quá, nhìn bà ấy vẫn tươi phơi phới như lợn nái thế kia cơ mà, lại còn có mỹ nam chăm sóc!” 
-“Cũng phải, nhất chị, thế này có khi chị nhà mình mong không bao giờ xuất viện cũng nên.” 
… 
Cái bọn này, mồm như cái đít vịt, bà mày đã ngại lắm rồi còn đổ thêm dầu vào lửa. 
Mình chú ý quan sát lắm rồi, mà không tài 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-nha/3094042/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.