"Áo lót có phù hợp không?"
Trần Tri Tri ngẩng đầu lên, mắt chớp chớp.
Có lẽ do sáng ra bộ dạng của cô vẫn còn có chút mơ hồ nên làm cho Chu Đông rất buồn cười, anh cười nói: "Anh đoán là em mặc vừa."
Quả thật, bình thường khi tắm xong, cô thường không thích mặc nội y, vốn dĩ rốt cuộc cô còn đang suy nghĩ hôm nay làm thế nào để đi ra ngoài, không ngờ mới sáng sớm mà anh đã kịp chuẩn bị đầy đủ cho cô thế này.
"Rộng à?" diễn♪đàn♪lê♪quý♪đôn Chu Đông biết cô đã thừa nhận.
"Không có, rất vừa."
"Anh còn tưởng rằng em gầy đi thì cái kia sẽ nhỏ đi một chút."
"..." Trần Tri Tri lại mím chặt môi, anh lại còn ở đó mà nói đùa cô nữa chứ! Xem ra sáng sớm hôm nay tâm tình của anh rất tốt.
"Để anh cắt cho em cái nhãn mác." Anh nói xong, liền xoay người đi lấy chiếc kéo nhỏ trong ngăn kéo, sau đó đến bên người cô cúi người xuống cắt. Bên trong gian phòng trở nên rất an tĩnh, động tác của tuy rất nhỏ nhưng lại rất thân mật, Trần Tri Tri cúi đầu liếc mắt nhìn một cái, sau đó không dám ngoái lại nhìn nữa. d∞đ∞l∞q∞đ Cô đứng ở đó trong nháy mắt liền nín thở không dám lộn xộn.
"Được rồi đấy." Chỉ cần hai nhát kéo, rất nhanh anh đã giải quyết xong. Vứt cái nhãn mác kia vào trong thùng rác, thả lại cây kéo vào trong ngăn kéo.
Tựa như không còn lời nào để nói, "Em đi đánh răng đây."
"Ừ." Chu Đông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-nguoi-toi-yeu/2070211/chuong-7-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.