Từ chiều hôm qua đến sáng hôm nay, trong người Trình Ý cứ cảm thấy nôn nao, cứ động đến đồ ăn là cô lại thấy buồn nôn mãi không thôi.
Mẹ Trình thấy sắc mặt cô nhợt nhạt liền đi hầm cho cô một nồi cháo cá sau đó gọi cô xuống ăn.
“Tiểu Ý, xuống ăn chút cháo đi cho khỏe con.”
Nào ngờ đâu khi Trình Ý vừa nhìn thấy tô cháo liền không nhịn được mà bỏ chạy vào nhà tắm lần nữa.
“Ọe ọe.”
Mẹ Trình thấy cô như vậy, lại thêm kinh nghiệm của phụ nữ sống lâu năm, sắc mặt lo lắng mà hỏi cô:
“Trình Ý, tháng này con đã có chưa?”
Trình Ý giật mình nhìn mẹ, quả thật tháng này cô vẫn chưa có. Bởi vì bình thường cô bận thức khuya cho nên chu kỳ chậm nên cô cứ nghĩ không sao. Nhưng hôm nay mẹ hỏi xong thì cô mới có chút lo lắng.
Thật sự không phải là trúng số thật chứ?
Cô nhớ lại, hình như lần trước Phó Nhược Hằng cùng cô triền miên anh hoàn toàn không hề có biện pháp phòng tránh nào mà còn cố tình bắn vào bên trong cô, nói muốn tặng cô thêm một đứa con nữa.
Bây giờ thì chết chưa, hai người còn chưa được ba mẹ cho phép quay lại mà đã ăn cơm trước kẻng như vậy.
Mẹ Trình đem chuyện này nói cho ba Trình biết, khỏi phải nói ông đã tức giận đến thế nào, “Con nói đi, có phải là thằng khốn nạn đó lại làm gì con không?”
Cô chỉ biết cúi gằm mặt mà thôi.
“Hôm đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-nguoi-thu-ba/3476688/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.