Trình Ý bá khí đứng dõng dạc tuyên bố từng câu từng chữ trước mặt Phó Nhược Hằng. Hắn chưa từng thấy qua dáng vẻ ngạo khí này của cô.
Hắn đột nhiên nhận ra hình như bây giờ hắn không còn tư cách để quyết định cô yêu ai.
Cô đã từng cho hắn rất nhiều cơ hội, cuối cùng lại bị hắn nhẫn tâm giẫm đạp.
Tống Tri Hành nhìn Phó Nhược Hằng, ý cười nhạt hiện lên trong mắt. Trong cuộc chiến này, cậu đã thắng không tốn một chút sức nào. Cho dù chỉ là người để bia đỡ cho Trình Ý trả thù cho chồng cũ, cậu cũng không hối hận.
Bởi vì cậu không muốn giống như cha mình, bỏ lỡ người mình yêu, càng không muốn khiến người con gái của mình phải rơi nước mắt.
Đó là sự khác nhau giữa Tống Tri Hành và Phó Nhược Hằng.
Trình Ý bước ngang qua hắn, Phó Nhược Hằng đột nhiên nắm lấy cổ tay cô giữ lại, giọng nói không giấu được vẻ tức giận.
“Trình Ý, rõ ràng trước đây em đâu có như thế này.”
“Vậy thì tôi phải như thế nào? Làm một con ngốc nhìn chồng mình và tình cũ lên giường với nhau không trách móc hay là để mặc cho anh chà đạp lên thân thể?”
Phó Nhược Hằng bị nói đến tối sầm mặt mũi lại.
“Tôi xin lỗi.”
“Thật may là bây giờ tôi không còn là Trình Ý yêu anh đến ngu muội kia nữa rồi. Phó Nhược Hằng, nếu như đã không thương thì xin đừng vấn vương, bởi vì chữ “thương” nó nặng lắm, phải dùng cả một đời để trả.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-nguoi-thu-ba/3476636/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.