Lâm Tư Hạ mang vẻ mặt đắc ý sau lưng Phó Nhược Hằng.
Nhưng hình như cô ta đã quên rồi, trên đời này, Phó Nhược Hằng ghét nhất chính là ai đó ép buộc mình, Lâm Tư Hạ lại phản sai lầm đó.
Càng muốn kìm kẹp Phó Nhược Hằng, hắn lại càng không vui.
“Váy cưới đẹp không anh?”
Phó Nhược Hằng không có tâm trạng nhìn đến nhưng khi nhìn cảnh tượng Lâm Tư Hạ mặc váy cưới hắn lại tưởng tượng ra khuôn mặt đó là của Trình Ý.
Nhớ lại dáng vẻ xinh đẹp của cô lúc mặc váy cưới gả cho hắn. Tuy lúc đó hắn cũng như bây giờ, không tình nguyện cưới cô, nhưng vẻ đẹp trong trẻo đó của cô khi mặc váy cưới vẫn để lại ấn tượng rất sâu đậm trong lòng hắn.
“Anh Nhược Hằng…”
Phó Nhược Hằng như bừng tỉnh sau tiếng gọi của Lâm Tư Hạ, “À, tôi hơi mệt, em cứ tiếp tục thử váy đi, ưng cái nào thì cứ chọn, tôi sẽ kêu thư ký thanh toán.”
Phó Nhược Hằng lại đứng lên rời đi, hắn chưa từng có một lần nào mất kiên nhẫn như vậy với Lâm Tư Hạ. Trước đây đều là chiều chuộng, yêu thương, bây giờ đến ngay cả nói chuyện cùng cô ta cũng cảm thấy chán ghét.
Đi thử váy cưới kết hôn lần hai nhưng trong lòng Phó Nhược Hằng lại không vui chút nào.
Từ ngày hôm đó, Phó Nhược Hằng trở nên thất thần, điều mà hắn lo sợ là Trình Ý sẽ nghe được tin tức kết hôn kia của hắn.
Trong phòng sách, Phó Nhược Hằng nhìn chiếc hộp đựng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-nguoi-thu-ba/3476635/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.