Cô từng nghĩ đến rất nhiều lần khoảnh khắc cô gặp lại Phó Nhược Hằng. Có lẽ sẽ vẫn căm ghét cô, có thể là xem cô như một người xa lạ, nhưng cô chưa từng nghĩ đến, anh lại ôm lấy cô nói những lời ngọt ngào như thế này.
Trình Ý còn tưởng là mình nghe nhầm rồi, nhưng rõ ràng người đang say rượu là anh, đâu phải là cô. Vậy mà tại sao cô lại cảm thấy trái tim mình choáng váng.
“Phó tổng… anh thực sự đã say rồi. Tôi là Trình Ý, không phải là Lâm Tư Hạ.”
Cô muốn thức tỉnh anh, cũng chính là thức tỉnh bản thân mình. Những lần trước anh say rượu, mỗi lần trở về nhà đều là gọi tên Lâm Tư Hạ, giống như là dằn vặt cô vậy.
Lần này lại là gọi tên cô, lại nói anh nhớ cô, cô đừng đi, cô lại cho rằng là mình nghe nhầm rồi.
Trong ấn tượng của cô, anh chưa từng dịu dàng với cô như thế. Mỗi lần đều là tàn nhẫn buông lời khiến cho cô chết tâm. Cho nên lần này cô lại không dám tin là thật.
Cô muốn đẩy anh ra nhưng lại bị anh ôm chặt từ phía sau. Hơi thở anh phả đến nóng bỏng khiến cho Trình Ý phát hoảng, “Tôi không có say. Tôi rõ ràng biết em là Trình Ý, em là vợ của tôi.”
Trình Ý hoảng đến mức cô không phát hiện ra bản thân mình vẫn đang nghe điện thoại của Tống Tri Hành. Từ đầu dây bên kia, Tống Tri Hành nghe thấy giọng của Phó Nhược Hằng. Cậu cảm thấy không ổn chút nào, Phó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-nguoi-thu-ba/3476625/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.