Có phải là bởi vì trong tim hắn, cô chẳng là gì cả, chỉ là một người vợ trên danh nghĩa, làm sao so sánh với người trong lòng?
Nếu như phải lựa chọn, không cần nghĩ cũng biết hắn chắc chắn sẽ chọn Lâm Tư Hạ.
Con dao cắt vào tay, không sâu lắm nhưng máu chảy túa ra, không cách nào kìm lại được.
Đau lắm!
Xót lắm!
Giống như một vết cắt, nhìn qua thì có thể thấy không sâu nhưng máu vẫn chảy không ngừng, có làm cách nào cũng không thể cầm lại được.
Lồng ngực lên cơn khó thở, ông ngồi xuống ghế, lục tìm thuốc trợ tim uống vào. Phó Nhược Hằng thấy vậy cũng rất lo lắng, hắn đi đến rót cho ông cụ cốc nước. Ông nội uống vào, dịu cơn đau, hắn vuốt vuốt sống lưng ông cụ.
Bây giờ chỉ còn ông nội là người thân duy nhất của hắn, hắn cho dù có tức giận cũng không thể bỏ mặc được.
“Ông nội đừng tức giận mà ảnh hưởng đến sức khỏe. Con sẽ lên bài đính chính lại bức ảnh đó?”
“Ai tin? Phó Nhược Hằng, bây giờ cả trăm ngàn con mắt chỉ nhìn thấy con thân mật với Lâm Tư Hạ thôi. Con nói xem con giải thích nổi không?”
Phó Nhược Hằng cứng họng. Ông nội không nhân nhượng với hắn nữa, lúc trước ông đã buông thả cho hắn quá nhiều lần rồi, khiến cho hắn nghĩ rằng làm sai cũng có thể được tha thứ.
Nhưng lần này thì không, lần này hắn đã phạm phải một sai lầm nghiêm trọng rồi.
“Bây giờ con quay trở về nhà, quỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-nguoi-thu-ba/3476588/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.