Phó Nhược Hằng chính là một con quỷ, một con ác quỷ nhẫn tâm đến phát nôn.
Rõ ràng là hắn cưỡng ép cô lại làm giống như cô quyến rũ hắn, trong mắt hắn thân thể cô là thứ đáng để chà đạp như vậy sao?
Bờ mi đã lau khô phút chốc lại nhòe đi, làm bùng lên ý chí muốn phản kháng trong người cô. Cô lại càng nhất quyết cắn chặt môi không hé nửa lời.
Thấy Trình Ý kiên quyết không chịu mở miệng trả lời, cánh tay thêm lực bóp như muốn nghiền nát xương hàm của Trình Ý, đập vào mắt là một khuôn mặt vô cùng dữ tợn khiến cho cô thở cũng không dám thở mạnh.
Ánh mắt đen lóe lên tia máu như muốn nuốt chửng cô, hắn trừng trừng mắt, miệng mím chặt phát ra âm thanh nghiến răng ken két hệt như một con quỷ dữ.
“Cảm thấy uất ức lắm sao?”
“Hay là cô muốn rên rỉ dưới thân thằng đàn ông khác? Tiếc nuối vì lúc mới nãy không được người đàn ông khác bế sao?”
Phó Nhược Hằng cũng không biết tại sao bản thân lại như thế này, cứ nghĩ đến lúc nãy nhìn thấy người đàn ông khác chạm vào cô, hắn liền cảm thấy tức giận, giống như bản thân bị cướp mất món đồ quan trọng vậy.
Xoẹt xoẹt!
Phó Nhược Hằng tức giận xé toạc chiếc váy cô đang mặc. Hắn phút chốc ép cô vào tường, chiếm đoạt lấy môi cô.
Phó Nhược Hằng càng hôn càng mãnh liệt, cô thở gấp một chút cũng không được.
Trình Ý bị kẹp chặt, hai tay cô vùng vẫy, nước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-nguoi-thu-ba/3476584/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.