Ánh mắt Phó Nhược Hằng u ám, bàn tay đặt ở hông Trình Ý như siết vào muốn cảnh cáo cô.
Lúc này cả người Trình Ý bị Phó Nhược Hằng kéo vào trong nhà bếp, cả người cô bị hắn chặn lại.
“Anh làm gì vậy?”
“Cô ăn nói lung tung cái gì vậy hả? Lại dám xỏ xiên tôi à?”
“Để tôi nói với ông nội tác thành cho anh cùng người tình của anh. Như vậy sẽ đỡ mất công anh phải nghĩ cách chu toàn ở hai nơi.”
Phó Nhược Hằng cứ luôn trốn tránh vấn đề ly hôn của cô nhưng cô cũng không phải là không có cách nào trị được hắn. Cô biết hắn sợ nhất là ông nội, chỉ cần cô nói với ông nội, ông đương nhiên sẽ làm chủ cho cô.
Nhưng nhìn thấy hắn bị ông trách phạt, cô lại có chút không nỡ.
Lưng cô chạm phải kệ bếp phía sau, hơi thở mang theo mùi vị tức giận của hắn phả vào mặt cô, Trình Ý liền ngẩng đầu, chính là muốn nói rõ mọi chuyện với ông nội. Nói cô muốn chấm dứt cuộc hôn nhân này, cô buông tha cho hắn rồi cũng mong hắn sẽ buông tha cho cô đi.
“Trình Ý, cô giỏi giả vờ thật đấy. Rõ ràng ban đầu muốn kết hôn với tôi là cô, bây giờ nói muốn ly hôn là ly hôn sao? Cô coi tôi là tên ngốc cho cô tùy ý bỡn cợt hết lần này đến lần khác à? Cô biết sức khỏe của ông nội không được tốt, có phải là tính chọc ông tức chết không?”
Phó Nhược Hằng nhìn khuôn mặt ngang bướng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-nguoi-thu-ba/3476579/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.