Phó Nhược Hằng đứng hình trong giây lát.
Hắn không thể hiểu nổi chính bản thân mình. Không hiểu tại sao lúc nãy thấy Lâm Tư Hạ bị thương nằm dưới đất, hắn liền không nhịn được nghĩ rằng tất cả đều do Trình Ý gây nên.
Dường như trong thâm tâm của hắn đã mặc định Trình Ý chính là loại phụ nữ độc ác, không từ bất cứ thủ đoạn nào để hãm hại người khác. Còn Lâm Tư Hạ lúc nào cũng bày ra vẻ mặt đáng thương, vô tội khiến hắn không nhịn được muốn che chở.
Rốt cuộc thì trong hai cô gái này, trái tim của hắn đã thuộc về ai rồi?
“Em nói đi! Máu trên váy em rốt cuộc là của ai? Là của Trình Ý sao?”
Nếu như máu ở trên váy của Lâm Tư Hạ là của Trình Ý vậy thì người bị thương lúc nãy là cô sao? Vậy thì tại sao cô lại bị thương?
Phó Nhược Hằng đột nhiên nổi giận, từ trước đến nay, Lâm Tư Hạ chưa từng nhìn thấy gương mặt lạnh tanh của Phó Nhược Hằng như vậy, trong lòng cô ta liền căng thẳng. Cô ta hiểu Phó Nhược Hằng là con người thế nào mà.
Hắn ghét nhất chính là bị người khác lừa gạt, cho nên khi thấy bản thân bị Trình Ý lừa lên giường, hắn ta mới căm ghét cô đến như vậy.
Nếu như hắn ta biết tất cả đều là một màn kịch do chính tay Lâm Tư Hạ sắp đặt, kể cả chuyện cô ta vu khống cho Trình Ý đẩy cô ta, khiến cho cô ta tàn phế hai chân chỉ để lấy được sự thương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-nguoi-thu-ba/3476577/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.