Sáng sớm, Quân Dao bị đánh thức bởi ánh nắng mặt trời từ ngoài cửa sổ chiếu vào. Cô vất vả lắm mới vực bản thân rời khỏi chăn ấm, vươn vai hít thở lấy lại sự tỉnh táo cho một ngày mới. Cô đưa mắt nhìn chung quanh phòng nhưng lại không thấy bóng dáng người ấy đâu, trên bàn trà là một đống những túi đồ ăn.
"Dậy rồi à?"
Tiếng Bác Văn từ trong phòng tắm vọng ra. Một thân ảnh vạm vỡ bước ra ngoài, trên người sớm đã thay một bộ quần áo khác trông thật tươi mới, hình như anh vừa tắm thì phải.
Sáng sớm ngày ra mà anh đã khiến cô muốn xịt máu mũi rồi, tuy rằng trên người anh quần áo đầy đủ không thừa cũng chẳng thiếu nhưng mái tóc đen kia vẫn còn ướt, rủ xuống khuôn mặt rám nắng khỏe khoắn của anh, nước từ trên tóc rơi thấm xuống lớp áo phông trắng khiến anh trông quyến rũ vô cùng, Quân Dao chỉ còn biết âm thầm nuốt nước bọt.
"Nhìn gì anh?"
"Hả?... À, không có gì."
"Dậy rồi thì vào đánh răng rửa mặt đi, anh ở ngoài này chờ em rồi chúng ta cùng ăn sáng."
Cô cũng không muốn lề mề, nhanh chóng tốc chăn lên rồi chạy nhanh vào phòng tắm mà quên luôn cả việc đi dép vào. Một lát sau, Quân Dao từ phòng tắ bước ra với mọt khuôn mặt tràn trề sức sống.
Bác Văn để nhìn đôi chân trần của cô đang co ro lại mà không khỏi nhíu mày, anh rất không hài lòng với sự hấp tấp này của cô. Anh cầm lấy một đôi dép
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-ngoai-le-duy-nhat-cua-anh/2558697/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.