Bác Thanh vừa quay xong một phân cảnh nhỏ với nam phụ Trịnh Kiến Công, dù ngoài trời chỉ có 10 độ nhưng gương mặt nhỏ nhắn sắc sảo ấy vẫn lấm tấm mồ hôi. Trợ lý chạy vội lại lấy khăn cẩn thận lau mồ hôi trên trán còn cô nàng thì tranh thủ check tin nhắn trên điện thoại. Thông báo hiện lên đầu tiên là từ Bác Văn.
Anh trai cô hỏi khách sạn họ ở để làm gì?
Chợt nhớ ra câu chuyện trưa nay cùng bức ảnh có sự xuất hiện của 'tiểu trà xanh' đó, Bác Thanh nghĩ nghĩ một hồi rồi tiện tay nhắn gửi cho anh trai tên khách sạn họ ở... cùng cả số phòng của Quân Dao rồi cười khà khà đầy khoái chí.
"Chị Thanh Thanh có chuyện gì vui sao?" Bé trợ lý nhìn sếp của mình cười thì có chút tò mò.
"Chính xác, chị thành công chọc tức một bình giấm lớn rồi!"
Thời điểm Bác Văn đáp chuyến bay xuống sân bay thành phố C cũng đã hơn 9 giờ tối, cũng vừa với lúc đoàn làm phim tan làm. Quân Dao theo xe của Bác Thanh trở về khách sạn, trên đường đi cô em gái quý hóa còn không quên gửi một tin nhắn cho anh trai:
[Chúng em tan làm rồi, đang cùng Quân Dao quay về khách sạn, anh tới chưa?]
Lúc nhận được tin nhắn này Bác Văn đã đang trên taxi di chuyển tới khách sạn nơi đoàn làm phim ở. Anh xem tin nhắn nhưng cũng không hề có ý định trả lời lại, lặng lẽ cất điện thoại vào túi quần chờ đến lúc được gặp Quân Dao.
Vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-ngoai-le-duy-nhat-cua-anh/2558695/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.