Cùng thời điểm, Giản Bảo Đăng cùng gia đình và Hạ Nguyệt Lệ đến thăm người được gọi là ba ruột kia. Anh và em gái Giản Bảo Ngọc đã phải mất một thời gian khá lâu mới thuyết phục được mẹ của họ, mọi người bắt đầu vào trại giam thăm hói.
"10010, có người thân đến."
Một vị lính canh gác đọc số thứ tự của Hạ tổng vang lên, ban đầu ông nghĩ rằng là Hạ Nguyệt Lệ nên ngỏ ý từ chối nhưng khi biết là có tầm ba nữ một nam thì ông liền đoán được mà ra ngoài.
"Ba."
Giọng nói thân thuộc của Hạ Nguyệt Lệ gọi tên ông khi đã lâu mới gặp, nhưng Hạ tổng càng không tin được rằng mẹ và hai đứa con ruột kia lại đến thăm.
"Diệp Tú à."
Mẹ Diệp Tú vẫn chưa thể đối diện với Hạ tổng nên lạnh lùng lên tiếng.
"Ông đừng hiểu lầm, tụi nhỏ muốn tới thăm ông chứ tôi thì không. Chủ yếu là vì Giản tiểu thư suy nghĩ cho tụi nhỏ, còn tôi thì nghe theo cô ấy nên mới miễn cưỡng có mặt thôi./"
"Là .. cô ấy đề xuất à?"
Hạ tổng đặt câu hỏi liên quan đến Giản Tuyết Ngưng nên Hạ Nguyệt Lệ nhẹ nhàng gật đầu xác nhận.
"Ba, ba sống trong đó vẫn ổn chứ?"
"Không sao, nhờ có thanh tra Aiden thu xếp nên ba được ở một mình mà không bị ai quấy rầy."
Hạ Nguyệt Lệ lo lắng hỏi thăm và khi thấy Hạ tổng hồi đáp không sao nên cô cũng thở phào nhẹ nhõm.
"Ba. Con và Bảo Đăng .. đã bên nhau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-ngoai-le-cua-anh/3647311/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.