Giản Tuyết Ngưng và Vương Diệc Thần cùng lên xe thì tài xế riêng liền mở lời.
“Tiểu thư, cậu Luân nói khi nào cô về thì chở cô đến tập đoàn ngay”
“Sao vậy?”
Tài xế riêng cũng không hiểu rõ chuyện nên chỉ lắc đầu thay hồi đáp, ngược lại
là Giản Tuyết Ngưng dường như chưa thể yên tâm nghỉ ngơi.
“Vậy hãy đưa Thần về nhà trước rồi hãy đến tập đoàn sau.”
“Vâng.”
Vài phút sau, tài xế riêng dừng lại ngay trước khu căn hộ bảo mật của Vương Diệc Thần.
“Anh nghỉ ngơi sớm nha, có gì em sẽ gọi.
“Được.”
Vương Diệc Thần đứng nhìn xe và Giản Tuyết Ngưng rời đi rồi mới kéo va-li vào nhà, địa điểm tiếp theo là tập đoàn Giản thị. Vừa xuống xe là cô được trợ lý của Giản Trữ Luân đón sẵn và dẫn thẳng vào phòng họp, lúc này bên trong phòng có sự hiện diện của hai gương mặt thân quen.
“Tiểu Ngưng, em về rồi.”
Giản Trữ Luân có phần sợ sệt khi bị Giản Tuyết Ngưng lườm thẳng ..
“Có chuyện gì mà buộc em tới đây liền ngay khi về thế?”
“Xin lỗi, anh vốn định báo sớm nhưng mà ông bảo không nên làm phiền em mấy ngày đó nên mới chờ em về để xử lý.”
Giản Tuyết Ngưng thở dài một phen rồi mới quay sang Ninh Tuấn Khang thì anh khó khăn giải thích.
“Xin lỗi. Anh bất cẩn để cho người của Ferney ... người của anh ta cuỗm mất số tiền đầu tư xong bỏ chạy, anh đã báo cảnh sát rồi nhưng mà xác suất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-ngoai-le-cua-anh/3620998/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.