Giản Trữ Luân thuận theo hoàn cảnh liền nháy mắt với Giản Bảo Ngọc cùng ra ngoài chờ đợi.
“Không nói nên lời nữa à?”
Giản Tuyết Ngưng trông thấy trạng thái của Ninh Tuấn Khang khác thường mà cất giọng.
“Không phải, chỉ là không nghĩ em sẽ giúp đỡ như thế này.”
“Ý định của ngài ấy anh cũng biết, tuy nhiên vì lo sợ thế lực của Ferney sẽ gây khó dễ nên mới ủy thác tôi trong ba năm thôi. Sau ba năm, tôi sẽ trả lại vị trí này cho anh./”
Ninh Tuấn Khang gượng cười nhưng không quên giữ phép lịch sự.
“Cảm ơn em, Tuyết Ngưng.”
“Đừng cảm thán nữa, anh mau chứng minh được là quyết định cuối cùng của ngài ấy là chính xác. Như vậy ngài ấy trên thiên đường mới được yên nghỉ./”
Giản Tuyết Ngưng ngoài lạnh trong nóng nhưng cũng phần nào an ủi được Ninh Tuấn Khang.
“Vậy Ferney sẽ được xử lý như thế nào?”
“Tôi nhờ một người bạn trong sở giúp đỡ rồi, bằng chứng đều có đủ thì khó mà thoát tội. Nhưng mà anh ta là quốc tịch bên Anh nên họ sẽ xin phép quyền giải quyết.”
Giản Tuyết Ngưng vốn có nhiều mối quan hệ rộng nên không khiến Ninh Tuấn Khang bất ngờ.
“Chuyện cần giúp tôi đã xong rồi, mọi việc còn lại trông vào anh đấy./”
“Em yên tâm.”
Ninh Tuấn Khang theo sau có ý ra tiễn Giản Tuyết Ngưng, chợt cô nhớ lại chuyện Giản Bảo Ngọc mà lên tiếng.
“À. Dự án đá quý lần trước hiện đang là ai phụ trách thế?’
“Là Ferney và quản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-ngoai-le-cua-anh/3558768/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.