Tài xế riêng đã đưa Giản Tuyết Ngưng đến trước cổng nhà giam và nhìn thấy Aiden đang đợi sẵn …
“Em tới rồi. Xin lỗi nhé, biết là em vừa đi học trở lại nên bất đắc dĩ mới …”
“Không sao. Quan hệ giữa anh và em còn nói hai từ xin lỗi à?”
Thanh tra Aiden dẫn Giản Tuyết Ngưng vào phòng giam đặc biệt gặp Hạ tổng …
“Vậy anh ra ngoài đợi em.”
“Được.”
Giản Tuyết Ngưng điềm đạm ngồi xuống đối diện Hạ tổng, trông ông dường như đã tiều tụy khá nhiều.
“Nghe nói ông muốn gặp tôi? Tôi không nghĩ chúng ta còn có chuyện để nói …"
Hạ tổng cảm thấy nhục nhã nên không muốn nói thêm chuyện của bản thân …
“Hôm nay tôi xin gặp cô không phải là vì chuyện của bản thân, mà là vì một người.”
Vẻ mặt không biểu cảm của Giản Tuyết Ngưng vẫn giữ nguyên mà tiếp tục nghe Hạ tổng nói tiếp …
“Người vô tội nhất chính là con gái của tôi – Hạ Nguyệt Lệ, hay nói đúng hơn là con gái được nhận nuôi của chúng tôi. Bí mật này chỉ có tôi và mẹ nó biết, vốn dĩ đã muốn chôn sâu rồi nhưng mà tình hình hiện tại không mấy khả quan với tôi nên con bé là điều tôi lo nhất hiện tại.”
“Ý của ông là Hạ Nguyệt Lệ không phải là máu mủ của ông?”
Hạ tổng gật đầu xác nhận khiến Giản Tuyết Ngưng không hẳn là ngạc nhiên …
“Tôi biết rồi.”
“Cảm ơn cô đồng ý lắng nghe yêu cầu này, những chuyện khác tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-ngoai-le-cua-anh/3505712/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.