Trước buổi ra mắt một ngày, ba Giản và Giản Tuyết Ngưng cùng nhau về Bắc Kinh thăm mộ của mẹ cô. Vì ngày ra mắt trùng với ngày giỗ chính của mẹ cô nên từ sớm cô đã chuẩn bị cúng kiếng đầy đủ, sau đó mới cùng mọi người sửa soạn. Chỉ với một chiếc đầm trắng kèm lối trang điểm nhẹ nhàng cũng đủ khiến cô xinh đẹp rạng rời, mà ai ngắm nhìn đều sẽ có thiện cảm.
“Đẹp lắm đấy, Tiểu Ngưng.”
“Cảm ơn mọi người.”
Chị chị em em không ngừng cảm thán nhau thì Đinh Nhất Hoằng bên ngoài gõ cửa thông báo …
“Gia đình của Vương Diệc Thần đến rồi nha.”
Tại cổng nhà họ Giản, ba mẹ Vương có phần choáng ngợp khi trông thấy cơ ngơi của gia tộc …
“Thần à, đây là nhà của … Tiểu Ngưng à?”
Mẹ Vương đặt câu hỏi lắp bắp khiến ba Vương và Vương Diệc Thần bật cười …
“Mẹ. Chỉ là nhà chính của ông cố Tiểu Ngưng thôi, cô ấy và con đều có nhà riêng ở Bắc Kinh nhưng mà phía gia đình muốn chung vui nên mới gặp ở đây ạ.”
“Đúng đó. Thần đã từng chia sẻ với chúng ta rồi không phải sao? Thân phận của Tiểu Ngưng có phần đặc thù nên bà đừng áp lực quá.”
Cùng lúc đó, ba Giản và Giản Trữ Luân chững chạc bước ra tiếp đón …
“Anh chị xui gia, chào mừng chào mừng. Tôi là ba của Tiểu Ngưng, mời hai vị vào nhà nhé.”
“Vâng.”
Ba mẹ Vương đồng thanh chung và theo chân ba Giản vào nhà, vừa tới phòng khách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-ngoai-le-cua-anh/3504342/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.