Sáng hôm sau, Hạ tổng đi theo địa chỉ nhận được thì đã đến quán ngoài bờ biển kia. Vừa đứng bên ngoài, ông đã nhìn thấy ba mẹ con cười nói rất vui vẻ mà hoài niệm. Chợt Giản Bảo Ngọc có ý ra ngoài thì lại bắt gặp bóng dáng của Hạ tổng …
“Ông … Sao ông lại tới đây?”
Bà chủ và Giản Bảo Đăng nghe thanh âm vọng lại liền ra ngoài xem tình hình …
“Nơi này không hoan nghênh ông, mời về cho.”
“Ngọc à, sao vậy con?”
Hai người vừa nhìn thấy Hạ tổng thì khựng lại bước đi cùng gương mặt không mấy thiện cảm …
“Diệu Tú à, cuối cùng tôi cũng tìm được bà rồi.”
Giản Bảo Đăng vốn không muốn mẹ mình gặp lại Hạ tổng nên cố ý nói chuyện riêng với ông …
“Tin tức của ông nhạy đấy, theo dõi cả đêm chắc mệt lắm nhỉ?”
Tối ngày hôm qua, trước khi về thì Giản Tuyết Ngưng đã nhắc nhở nên Giản Bảo Đăng hỏi thẳng khiến Hạ tổng nhíu mày …
“Con nói gì thế? Ta là vì mẹ của hai đứa thôi, không vì điều gì khác đâu.”
“Vì mẹ tôi? Vì mẹ tôi mà để cho bà vợ của ông bắt nhốt, vì mẹ tôi mà chối bỏ con cái, vì mẹ tôi mà nhẫn tâm bán con mình cho người khác không thương xót. Ông vì mẹ tôi chỗ nào hả?”
Giản Bảo Đăng không nhẫn nại nữa mà hét lớn, nhanh chóng được em gái và mẹ mình ngăn lại …
“Tôi và ông đã không còn gì nói nữa rồi, mời ông về cho.”
Chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-ngoai-le-cua-anh/3503146/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.