Giản Tuyết Ngưng cùng Trương Vũ Chí vào trò chuyện ở một quán cà phê gần sân bay, ngoại hình tương xứng của cả hai khiến ai cũng phải ngoái nhìn.. 
“Cũng một thời gian lâu rồi nhỉ?” 
“Đúng rồi. Bây giờ cậu là người nổi tiếng rồi, nữ thần băng giá à.!” 
Tính cách vui tươi có phần trêu chọc của Trương Vũ Chí vẫn được giữ nguyên như lúc nhỏ.. 
“À, mình gọi cậu là Tiểu Ngưng như hồi nhỏ được không? Dù gì cũng thuận miệng hơn..” 
“Hồi nhỏ mình cũng gọi cậu là Tiểu Chí, không phải sao?” 
Chợt có người chụp lại được hình ảnh cả hai và đăng lên weibo với tiêu đề nghi vấn Giản Tuyết Ngưng hẹn hò người mới nhưng chính cô lại không hay biết.. 
“Cậu về nước lần này là có việc gì sao?” 
“Ba mình muốn mở rộng lĩnh vực mới nên mình về khảo sát trước đó mà..” 
Vương Diệc Thần trên đường đến địa điểm ghi hình tiếp theo trong lịch trình thì chợt nhìn thấy hình ảnh của Giản Tuyết Ngưng và Trương Vũ Chí. 
“Vậy sắp tới cậu dự định sẽ ở đâu?” 
“Cậu tính cho mình ở ké à?” 
Khuôn mặt của Giản Tuyết Ngưng bỗng tối sầm lại khiến Trương Vũ Chí bật cười.. 
“Đùa đấy. Mình sẽ ở khách sạn người quen, cậu yên tâm.” 
Cuộc nói chuyện đang diễn ra bình thường thì có hai người bạn nữ tìm đến bàn của Giản Tuyết Ngưng mà hỏi thăm.. 
“Xin lỗi. Cho em hỏi chị có phải là nữ thần Giản Tuyết Ngưng đúng không ạ?” 
“Là tôi. Có việc gì sao?” 
Sau khi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-ngoai-le-cua-anh/3392453/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.