Trong quán cà phê S – Phố quen thuộc, Chung Nghị Hằng ngồi bắt chéo chân, nhấm nháp ly cà phê Ban Mê, vốn dĩ là sản phẩm độc quyền của quán. Thư kí Lam đứng bên cạnh nhìn anh nói với giọng nghiêm túc:
- Sếp, đã quá thời gian 15 phút. Mình có đợi nữa không ạ?
Chung Nghị Hằng trầm ngâm, khuôn mặt vẫn lãnh đạm:
- Chờ thêm 5 phút.
Thư kí Lam lập tức đứng thẳng người, không nói thêm lời nào. Trong lòng, cô đang thắc mắc. Vì lí do gì mà sếp lại cam chịu ngồi đợi như thế? Phải chăng nhân vật sắp đến có ảnh hưởng to lớn đến anh? Quả thật như thư kí Lam nghĩ, sau này, nhân vật kia trở thành quan trọng vô cùng, liên quan đến sinh mệnh của sếp tổng cô.
Sếp toàn bắt người khác chờ đợi mình. Có lúc anh của sếp còn bị sếp cho "leo cây". Nhưng bây giờ? Hơn nữa, trước đây, kiểu cách ăn mặc này vốn không phải là phong cách của anh. Bình thường anh rất thích mặc áo phông hoa hòe sặc sỡ cùng với quần jean, giày thể thao. Thế nhưng hôm nay, anh không được bình thường. Lại còn chủ động chờ đời người khác. Ách, không giống với bình thường mới đúng. Sếp mà biết cô xem anh không được bình thường thì chắc cô phải cuốn gói về quê chăn vịt mất. Cô làm thư kí cho Nghị Hằng được ba năm, nhưng vẫn chưa thấu hiểu hết con người của anh. Có lúc thì cư xử như một thằng nhãi con. Có lúc trầm tĩnh, lạnh lùng như một thanh niên nghiêm túc kiểu mẫu, có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-mat-ngot-cua-anh/2540389/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.