Lý Chiển đi bộ dọc theo cung đường, con đường này vốn dĩ là đường bốn làn xe vô cùng tấp nập. Nhưng trước đây mấy năm, con đường đã được cải tạo thành phố đi bộ. Đi qua con phố này sẽ là nhà hát thành phố, rẽ trái một chút là căn nhà ba tầng lọt thỏm giữa những tàng cây cổ thụ. Đó chính là căn nhà mà Lý Chiển chọn thuê để làm cửa hàng hoa mang tên Păn xê. Păn xê là bạn của cô. Tên cũng rất đặc biệt. Thụy Panse. Bạn bè gọi dần dần thành Păn xê. Loài hoa thương nhớ. Ba Thụy của Păn xê dành một tình cảm vô cùng sâu đậm cho mẹ của cô ấy. Tình cảm đó được gửi gắm qua tên của cô. Khi sinh con, bà ấy bị biến chứng không thể cầm máu được và ra đi khi tuổi đời còn rất trẻ, khi mà tình yêu của ông và bà đang độ nồng nàn nhất. Đứa con gái duy nhất ra đời trong sự đối lập giữa niềm vui, sự mãn nguyện và bất hạnh, đau đớn. Ba Thụy có được con gái, viên ngọc trên tay, là kết tinh tình yêu của ông dành cho vợ; nhưng lại phải mất đi vợ, kho báu vô giá của đời ông. Gửi gắm niềm thương yêu của ông, sự chờ đợi, sự hi vọng của ông dành cho bà, qua cái tên con gái. Hoa Păn xê. Loài hoa của niềm nhớ thương day dứt không nguôi. Mãi tận đến bây giờ, ba Thụy vẫn không tái giá, dù con gái duy nhất đã lập gia đình và cũng đã có con trai.
Đẩy cửa kính, Lý Chiển vừa bước vào đã nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-mat-ngot-cua-anh/2540387/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.