Lý Chiển gật đầu chào người đàn ông trước mặt. Anh ta khoảng hơn ba mươi, cũng không cao to, đẹp trai như lão Nhị nhà cô, nhưng được cái dễ nhìn. Anh mỉm cười:
- Chào cô, tôi là Nguyễn Bách, dì Năm chắc đã nói với cô.
- Ừ, chào anh, tôi có sẵn mấy kiểu vẽ, anh có thể tham khảo. Hoặc là anh có thể nêu mong muốn của mình, tôi sẽ cố gắng làm theo ý kiến của anh.
- Được.
…
Cách đây khoảng một tuần, trong lúc hai người đang nhổ mớ cải ngọt đã lớn để chuẩn bị cho bữa cơm tối, dì Năm nói với cô rằng, cháu của dì muốn xây một căn nhà để chuẩn bị kết hôn. Anh ta không rành về thiết kế nhưng muốn gây bất ngờ cho vợ sắp cưới. Biết cô rất giỏi về thiết kế, nên dì Năm liền hỏi ý kiến cô rồi giới thiệu cô với anh. Nhưng cô có điều kiện, dì không được nói với Nghị Hằng, nếu không lão Nhị nhà cô sẽ điên tiết mà nhốt cô ở nhà. Anh không cho cô làm việc trong thời gian này, cùng lắm cũng chỉ được vẽ vời linh tinh. Anh nói, đợi khi nào khỏe hẳn rồi mới được làm. Cô rõ ràng là rất khỏe, nhưng nói thế nào anh cũng không chịu. Bây giờ có cơ hội, cô háo hức ghê. Lâu không thiết kế, cô cảm thấy mình ngứa ngáy tay chân lắm rồi.
Buổi tối, sau khi ăn cơm xong, thường kiếm cớ nói chuyện phiếm với dì Năm, thật ra là để thiết kế. Dì cũng không biết chuyện cô có vấn đề tâm lí,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-mat-ngot-cua-anh/2540346/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.