Lý Chiển bỏ di động xuống, bước vào nhà vệ sinh, bỗng tiếng chuông tin nhắn reo lên. Cô nói vọng ra với người đàn ông đang lười biếng nằm dài trên sô pha:
- Xem dùm em tin nhắn của ai thế?
Nghị Hằng ngồi dậy, cầm di động của cô lên xem. Thấy số điện thoại lạ, anh cũng không để ý, nhưng ngay sau đó, anh nhìn hình ảnh trong tin nhắn cùng lời kèm theo bên dưới. Đuôi mắt anh giật giật, anh nổi giận. Ánh mắt lóe lên sự nguy hiểm. Còn đang trầm tư nghĩ đến sẽ xử lý kẻ này thế nào, thì giọng Lý Chiển lại vang lên:
- Của ai vậy anh?
- Quảng cáo rác thôi, anh xóa rồi.
Anh ghi nhớ thời gian địa điểm trên tin nhắn. Nghị Hằng mím mím môi, cười giễu, ả đàn bà này, muốn chia rẽ anh và Mật Mật sao? Nằm mơ đi. Tay anh nhanh chóng xóa tin nhắn. Anh không muốn cô phải bận tậm. Hạng người đê tiện, không biết liêm sỉ đó, không đáng để cô phải lo lắng, anh sẽ giải quyết nhanh gọn.
Nhìn người đàn ông ngồi trước mặt mình, Trương Linh có chút bất ngờ, nhưng vẻ mặt đầy sảng khoái của cô ta khiến người khác phải cảm thấy bất ngờ hơn. Bất ngờ vì sự vô liêm sỉ của ả.
Trên đời này có nhiều người còn tệ hại hơn so với ta tưởng tượng. Liêm sỉ, đối với họ, không liên quan đến học vấn, trình độ văn hóa, mà liên quan đến độ dày của tiền trong túi và độ dẻo dai khi ở trên giường!
Trương Linh thấy Nghị Hằng đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-mat-ngot-cua-anh/2540343/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.