Mộ Tần ngồi đó, đưa ánh mắt bất lực nhìn về phía Hứa Thành đang ôm Dương Hi Văn lướt qua mình. Hứa Thành đưa cô ra xe, nhanh chóng rời khỏi căn nhà nhỏ đó.
Tô Dược nắm lấy tay Lưu Ly, cả hai cũng tiến ra xe bỏ mặc Mộ Tần ngồi đó. Lưu Ly thấy Mộ Tần ngồi gục ở đó liền nói:" Anh để anh ấy vậy có ổn không?".
" Bây giờ để cậu ta một mình đi, chúng ta nên quan tâm đến Hi Văn hơn là tên ngốc đó “ Tô Dược nói.
Cơ thể kháng thuốc chính là vấn đề lớn, cô bị sốt có thể tìm cách hạ sốt được, nhưng nếu Dương Hi Văn bị thương hoặc gặp chuyện gì đó bị thương nặng cần phẫu thuật, nếu thuốc mê và gây tê không có tác dụng thì tất cả chỉ có thể đứng trơ mắt nhìn cô chết dần chết mòn trên bàn phẫu thuật mà thôi.
Lưu Ly thấy Tô Dược cũng nói đúng, người sai lúc này là Mộ Tần. Nếu anh ta không mất bình tĩnh thì Hi Văn cũng không xảy ra chuyện như thế này.
Hứa Thành đặt Hi Văn xuống giường, cô vẫn ngủ say, anh kéo mền lên đắp cho cô rồi ra ngoài.
Tô Dược đã đuổi theo kịp, đang ngồi ở ngoài phòng khách đợi Hứa Thành ra nói chuyện rõ.
“ Bây giờ cậu tính làm thế nào đây?” Tô Dược nhìn Hứa Thành hỏi.
Hứa Thành ngồi xuống, anh đưa tay ôm mặt mình, hít thật sâu rồi bình tĩnh đáp lại Tô Dược:" Tôi muốn gặp người hạ độc cô ấy, chính là Vệ Khanh".
“ Tôi phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-mat-ngot-cua-anh-2/2923059/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.