Không ai dám cất tiếng nổi. Người được gọi là công chúa kia chỉ phát ra những tiếng ư ử trong cuống họng. Hoài Ly lén nhìn, cô ấy thật xinh đẹp, đáng tiếc bộ dạng kinh hoàng này và làn da trắng bệch chỉ làm cô ta càng giống cương thi hơn. Lúc lâu sau, Ngọc Hoàng mới tìm lại được giọng nói:
- Làm càn, người đâu, bắt tên này lại! Sao hắn có thể đến được đây? Thị vệ đâu hết rồi.
Mệnh lệnh được truyền xuống khắp Thiên cung. Từng tốp thị vệ kéo đến như kiến. Hoài Ly có phần hơi ngợp. Xem ra tin đồn kia là thật. Trần Thạch đích thực phạm vào điều cấm kỵ nên mới bị phong ấn. Lần đầu tiên tiếp xúc với Ngọc Hoàng, cô ấn tượng không kém.
Trong khi mọi người đều đang căng thẳng đấu mắt với nhau, cô lại bắt đầu quan sát xung quanh. Thời trang không tệ. Nữ mặc áo dài cách tân, nam vẫn mặc trang phục cổ đại nhưng có phần cách điệu. Cô dâu và chú rể chắc tính làm một cái đám cưới cổ điển nên ngoài màu đỏ ra thì chẳng mặc màu gì khác.
- Sợ rồi à? Nếu không phải làm chuyện xấu tất gì phải chột dạ. - Ngược lại, Trần Thạch không hề lúng túng, ung dung đi về phía chú rể và cô dâu - Ta cũng đâu phải đến để trả lại nhát dao kia.
Tức thì cây dao dài hai mét xuất hiện sau lưng hắn, Trần Thạch nắm lấy quét một vòng, toàn bộ thị vệ trong bán kính năm mét đều bị đá văng. Hắn ngang nhiên cắm thẳng đao xuống sàn. Các vị thần tiên nếu không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-linh-muc-toi-la-quy/4329789/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.