Mặc dù bị Phó Tử Sâm nói như vậy nhưng Bevis trước nay ngoài vẻ đẹp trai ra thì mặt anh ta rất dày. Nếu đã theo thì phải theo đến cùng. Lúc Phó Tử Sâm nhặt hàng bỏ vào giỏ xe, anh ta cũng vậy, nhặt thêm mấy món anh ta thích bỏ luôn vào xe Phó Tử Sâm.
Nhìn động tác anh ta thành thạo đến mức còn tưởng hai người bọn họ là một đôi đang lựa đồ. Một chị nhân viên đang đứng ở quầy bán hoa quả cười đến típ mắt.
"Hai cậu thật đẹp đôi nha. Trông rất giống đôi tình nhân trẻ ngọt ngào. Quầy hoa quả hôm nay có rất nhiều loại giảm giá, hai cậu lấy nhiều thêm một chút."
Hai người bất giác nhìn nhau, giây tiếp theo lại chỉ muốn tìm một góc nào đó để giải quyết cơn buồn nôn. Bevis bĩu môi, anh ta thầm chửi rủa, mặc dù anh ta thích cái đẹp nhưng không đến nỗi ngay cả đàn ông cũng nuốt.
Chị nhân viên thấy vậy lại nói thêm: "Hai người ngại ngùng sao? Chắc là tôi đã quá nhiều lời rồi."
Phó Tử Sâm có chút nặng nề nói từng câu từng chữ vô cùng rõ ràng: "Tôi với anh ta không quen biết. Một kẻ ăn bám, thật không đáng mặt đàn ông!"
Bevis nhịn không được mà lớn tiếng: "Anh…" Nhưng anh ta lại thấy, bây giờ không phải là lúc nổi giận, Bevis quay trở lại dáng vẻ ban đầu, lời nói ra có chút sến súa, điệu đà:
"Anh à, chúng ta mau đi mua đồ thôi. Sắp qua giờ trưa rồi, nếu không mua nhanh sẽ không kịp nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-hu-mat-cua-anh/2899751/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.