Thấy Thắm Ly lại gọi, anh cằn nhằn nhưng vẫn dừng chơi nghe máy, anh sợ hội quán xảy ra chuyện.
Đúng là có liên quan đến hội quán mà vấn đề còn nghiêm trọng hơn.
Tắt máy, Lôi Kình không hiểu sao lại bực bội kinh khủng, anh cáu kỉnh quăng gậy bida trên bàn, chẳng còn chút hứng thú nào, trở lại ghế sô pha ngả lưng ra sau, hai chân duỗi dài, vừa châm thuốc vừa nhìn điện thoại.
Nghiêm Tư Dẫn bị cái gì mà hấp tấp chạy tới, còn va cả vào người Lôi Kình.
Anh bực bội, co chân đạp một cái: “Có bệnh?”
“Bệnh, bệnh, đúng vậy.” Nghiêm Tư Dẫn không rảnh đâu để ý đến mình bị Lôi Kình đạp, bởi vì có chuyện quan trọng hơn. Ngồi xuống sô pha, đưa cho Lôi Kình xem video được ai đó đăng lên diễn đàn.
Còn dám viết cái tiêu đề: [Hoa khôi Tam Trung bắt cá hai tay và nhận phải kết cục.] Mẹ kiếp, bọn khốn này đúng là vô lương tâm. Cả tuần nay biết là cô bị bạn học dè bỉu, mắng mỏ nhưng không nghĩ tới còn dám làm ra những hành động này.
Ánh mắt Lôi Kình lạnh dần, lạnh dần cuối cùng thiếu niên nghiến răng gằn từng chữ: “Cô ấy bị làm sao?”
Nghiêm Tư Dẫn nói qua chuyện cô bị bắt nạt sau khi bị anh đá.
Càng nghe càng nổi cơn thịnh nộ, Lôi Kình đứng bật dậy, đá bay luôn cái bàn trước mắt: “Mẹ kiếp, người của ông đây, ông đây không dám động tới mà chúng dám.”
Nghiêm Tư Dẫn không biết sợ phản bác lại: “Anh là nguyên nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-hong-tam/2660619/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.