Hai người họ ồn ào suốt cả con phố, nhưng khi nhìn thấy biển quảngcáo bắt mắt “Cửa hàng bách hóa XX giảm giá nhân kỉ niệm tròn một nămkhai trương”, Tạ Anh Tư bắt đầu im lặng, phát ra ánh mắt săn mồi sángrực.
Trước cửa hàng, người ra vào tấp nập, việc kinh doanh hình như kháphát đạt. Đừng coi thường tấm cửa kính đó, quả thật nó là một tấm cửathần kỳ. Trước khi bước vào, các bà các cô đều tay không, thề với trờimà nói rằng, giảm giá cũng không động lòng, tôi chỉ mua một chiếc khănthôi. Khi bước ra, quả thật là có mua khăn, nhưng họ còn mua thêm mộtđống đồ kết hợp với khăn như áo sơ mi, váy, giày, cùng với những đồ cómàu sắc tương đồng với khăn như kính, kem dưỡng môi, còn có khuyên tai.Vẫn chưa thỏa mãn, thế là họ đành than một câu với ông trời rằng: Giảmgiá tới mức này thì muốn không động lòng cũng thật khó.
Tạ Anh Tư cũng là con gái, đã từng vì tác phong quá trong sáng cởi mở nên không may bị đội mũ miện danh hiệu “tomboy”. Cô thấy thật bất công, là ai đã cho rằng “tomboy” thì không thích dạo phố shopping? Một Tạ Anh Tư tomboy đã có người đàn ông ở bên, hơn nữa bây giờ cô còn quá tomboynữa là khác, cô rất muốn bày tỏ sự bất công cho những nhân vật có vẻngoài tomboy, cô muốn nói, những người có cách nghĩ như vậy quả thực rất kì quặc. Dạo phố, cô ấy thích. Shopping, cô ấy cũng rất thích. Đặc biệt là khi thấy mấy chữ “giảm giá”, cô chỉ hận không thể bán mình đổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-dua-chua-anh-la-ca/2989785/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.