Nằm trên chiếc giường gỗ lạnh cứng của khách sạn, trong đêm tối, TạAnh Tư mở to mắt nhìn lên các chấm ánh lân tinh trên trần nhà. Phía saukhách sạn là một con sông nhỏ, mặt nước phản chiếu sự dịu êm của ánhtrăng, trái tim cô cũng chập chờn theo từng đốm sáng, dường như trongtim nhịp nhàng dao động, không cách nào mà tĩnh tâm được.
Tạ Anh Tư cứ nhẩm đi nhẩm lại câu nói đó của Chu Minh: “Gặp được côthật là tốt!” Nhớ lại khi anh đứng bên cạnh, để lộ nụ cười dịu dàng,trong mắt cũng như có làn sóng xanh thuộc về dòng sông nhỏ, đã thu hútánh mắt cô, mà cô, trái tim có lẽ cũng đang chìm đắm trong đó, nhưngcuối cùng, lại ra lệnh cưỡng chế bản thân rút ngay ra khỏi sự mê hoặchấp dẫn ấy.
“Oa, Tạ Anh Tư, cô là cái đồ ngốc nghếch, cái đồ si tình, đồ gà mờ.Bây giờ tôi ra lệnh cho cô nói một trăm lần câu, mỹ nam là rắn rết…” Côtrằn trọc trở mình, lẩm bẩm, Trư Đầu ngủ ở phòng Chu Minh, chính làphòng kế bên phòng cô, vì vậy tiếng lẩm bẩm của cô có chút lớn hơn bìnhthường.
“Nào, Tạ Anh Tư, cùng nhẩm với tôi, mỹ nam là rắn rết, mỹ nam là rắnrết, mỹ nam là rắn rết… Chu Minh là mỹ nam…” Nhầm hết rồi, loạn hết rồi.
“Oa, không chịu nổi nữa rồi!” Tạ Anh Tư chau mày ngồi dậy, ôm đầu hít mấy hơi thật sâu, sau đó cô xuống giường đi đến bên cửa sổ tận hưởnglàn gió đêm khẽ thổi, ngắm vầng trăng sáng cong. Cả huyện nhỏ đều đangchìm vào giấc ngủ, ngay cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-dua-chua-anh-la-ca/2989760/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.