Hơi thở mùa xuân bao phủ khắp góc phố, thậm chí trên gấu váy những cô gái trẻ, cánh hoa cũng như đang hé nở. Thành phố đầu xuân vô cùng nhộnnhịp, những mầm non được ấp ủ qua một mùa đông dài cuối cùng cũng sinhsôi và sáng rực rỡ trong mùa xuân này. Cô phóng viên nhỏ bé Tạ Anh Tưkhông ngừng nghỉ chạy đôn đáo khắp các hang cùng ngõ hẻm của thành phố,theo sát phỏng vấn những sự kiện mới nhất, sau đó hỏa tốc quay về tòabáo viết bản thảo, không còn thời gian để lấy hơi. Trực giác nghề nghiệp của Anh Tư rất nhạy cảm, cô có thiên phú làm tin tức, bài viết luôn cótác động sâu sắc, không chỉ riêng lão Từ mà ngay cả boss Chu Minh, ngoại trừ trên MSN hay nói những lời châm chọc, thì thỉnh thoảng cũng khen cô vài câu. Có điều, những lời khen ấy luôn theo kiểu dao găm súng lục,lâu dần cũng thành trơ lì. Anh Tư nghe tai này, cho lọt qua tai kia,cũng không còn hào hứng đến mức thả bom hơi nữa.
Tạ Anh Tư cũng dần chấp nhận số phận, cái miệng thối của một số người từ khi sinh ra đã vậy, mà cô lại không phải chất tẩy rửa siêu hạng, cólòng nhưng không có sức, những lúc sắp phát điên, cô hít mấy hơi thậtsâu, nhanh chóng trở lại trạng thái bình thường. Cô nghĩ thông rồi, chỉkhi ở trong gió lạnh tiêu điều, trái tim nhỏ bé của cô mới mạnh mẽ kiêncường được. Nghĩ theo hướng tích cực thì ít ra, khi về già cô chỉ bị cơn trúng gió hành hạ chứ quyết chẳng thể bị bệnh tim được. Chu Minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-dua-chua-anh-la-ca/2989749/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.