Ngâm nga hát, nữ vương lắc lư quay về căn nhà nhỏ, dáng vẻ lưu manhcàn quấy. Con mắt sáng long lanh, đắc ý bước đến bên cửa sổ nhìn xuống,Chu Minh lúc này đã rời đi. Chớp nhẹ đôi mắt, Anh Tư ngẫm nghĩ hẳn làKim Quy đã đi tìm cô gái bị bại não, nguyện cùng anh ta ăn uống rồi,liền chống nạnh cười phá lên như điên dại, đến nỗi cún con sủa đỏ cảmắt. Cũng đúng, nữ phù thủy đầu bù tóc rối phát điên, đừng nói đếnngười, ngay đến chó cũng không trấn tĩnh được.
Thái giám Tạ Anh Tư đã mọc đủ lông cánh, cự tuyệt lời mời của chủnhân Chu Minh một cách hiếm thấy, tâm trạng vui mừng giống như tự nhặtđược mười nén vàng khối. Cười rung cả vai, lúc Anh Tư cúi xuống thì thấy đôi mắt lớn cầu xin của cún con, cô vỗ trán nó nói: “Ái dà, con tôi,sao mama lại có thể quên con nhỉ? Chờ tí, chờ tí, mama sẽ làm một bữathịnh soạn cho con, cũng không để ảnh hưởng đến sự dậy thì của con đâu.” Nói xong, cô ngúng nguẩy mở đồ hộp do Chu Minh mua ra.
Để đồ ăn cho chó vào lò vi sóng một lúc mới lấy ra, ngồi trên sànnhà, Anh Tư ngắm chú chó thưởng thức bữa trưa một cách hài lòng. Có vẻcún con từ trước đến nay chưa ăn đồ hộp bao giờ, ngửi thấy mùi thơm củađồ ăn, cảnh giác ngửi đi ngửi lại, cuối cùng mới thè lưỡi, cẩn trọng nếm thử. Mùi vị thức ăn mới lạ cuối cùng đã chinh phục được chú chó quêmùa, cún con ngoan ngoãn ngồi xuống ăn bữa trưa phong phú.
Mama
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-dua-chua-anh-la-ca/2989747/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.