Nhà thơ Tagore nói: “Cùng với bão tố, vị vua của đêm sau kinh hoàngrốt cuộc cũng bất ngờ đến.” Bây giờ Tạ Anh Tư đang giẫm lên lãnh địarộng lớn, sáng sủa của quốc vương, còn quốc vương thì vô cùng an nhànngồi dựa vào ngai vàng, thế giới bên ngoài cánh cửa sổ Pháp sau lưng anh rực rỡ sắc màu, đua nhau khoe sắc, nhưng xung quanh khu vực cô đứng thì chỉ có duy nhất một màu trắng hoặc đen.
Tay trái Chu Minh giữ cốc cà phê, nhìn Anh Tư với ánh mắt bề trên,dưới sự phản xạ của ánh đèn ban ngày, làn da trắng trẻo toát lên sự lạnh lẽo, “Ngồi đi! Cô mà còn tiếp tục đứng đó không chịu ngồi thì cốc càphê kia của cô cũng sẽ vào bụng tôi đấy.” Đặt cốc cà phê xuống, Chu Minh cười nhạt, “Nhưng nghĩ kỹ tôi lại thấy cà phê đặc biệt thế này, sao cóthể uống một mình, Tạ Anh Tư, cô nói có đúng không?”
Tạ Anh Tư ngồi đối diện với Chu Minh, vẻ mặt hết sức bình tĩnh, chuẩn bị sẵn tâm lý anh dũng hi sinh vì nghĩa. Cũng là tà môn, Chu Minh nàybất cứ lúc nào, bất cứ nơi đâu đều nắm được điểm yếu của cô, anh ta đếnthế giới này ngoài việc làm một Kim Quy ra thì phần lớn thời gian chínhlà tiêu diệt Tạ Anh Tư. Lần này, anh ta tận mắt chứng kiến Anh Tư tìmngười của bộ phận khác gây chuyện, ước chừng có thể gắn tội danh “gâymất đoàn kết” lên đầu cô, sau đó xoẹt một đao, tức thì cô trở thành oanhồn. Nhắc đến lý luận “mỹ nam là bom”, lần này báo ứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-dua-chua-anh-la-ca/2989739/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.