Sau khi ra khỏi phòng Chu Minh, ngay ngày hôm sau Tạ Anh Tư mặt mày ủ rũ, bắt đầu thu dọn tư trang, chuẩn bị chuyển về văn phòng bộ phận biên tập. Lần này, vẫn là Châu Minh chạy qua giúp cô chuyển đồ. Trong vănphòng bộ phận phóng viên vắng vẻ, chỉ có chiếc máy sưởi chạy ro ro làmấm cả căn phòng. Cô ngồi trên bệ cửa sổ, vẻ mặt rầu rĩ nhìn hoàng hôn đỏ rực phía chân trời xa xa.
Hình như vận xui ập đến thì ngay cả mắt cũng bị trúng tà, rõ ràng mặt trời tròn vành vạnh, cớ sao cô lại thấy nó hoá thành cái mặt trắng củahung tinh? Anh Tư càng nghĩ càng thấy xui xẻo, cô ra sức dụi mắt, đấutranh còn chưa bắt đầu mà cô đã bị loạn trí.
Ngay bên cạnh, Châu Minh vẫn ân cần chạy ngược chạy xuôi giúp Anh Tưthu dọn đồ đạc. Duy chỉ có lúc mới đến, ngay giây đầu tiên bước vào cáimiệng như hai cái xúc xích của cậu ta đã cười nhăn nhở mà nói với côrằng: “Chị Anh Tư, cái đùi gà đó thật đáng sợ, chắc chắn con gà đó đãniệm bùa chú vào chính cái đùi của mình rồi. Ha ha ha ha.” Cậu ta cườiphá lên, cười lớn đến mức rung cả hai vai, Anh Tư vừa vung nắm đấm địnhcho cậu ta vài chưởng, biến cậu ta thành hình cái đùi gà luôn thể, nhưng xem ra đầu óc cậu ta còn lanh lẹ, liếc thấy cô nắm chặt nắm đấm, anhchàng liền liến thoắng xin tha, biết điều ngoan ngoãn đóng gói mọi thứ,dáng vẻ không khác gì một tên nô lệ.
Nhảy xuống khỏi bệ cửa sổ, Anh Tư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-dua-chua-anh-la-ca/146142/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.